Tổng hợp, sưu tầm những đề Đọc hiểu bài bác thơ mẹ của trần Quốc Minh không thiếu thốn nhất. Bạn đang xem: Bài thơ mẹ của trần quốc minh. Đọc hiểu bài xích thơ chị em của nai lưng Quốc Minh - Đề số 1. Đọc bài thơ sau và trả lời các câu hỏi ở dưới: - Viết bài thơ: + Bắt đầu bằng hình ảnh của người em muốn viết (ví dụ: Bàn tay mẹ chắn mưa sa – Bình Nguyên) hoặc hành động, suy nghĩ, tình cảm em dành cho người ấy (ví dụ: Con về thăm mẹ chiều đông – Đinh Nam Khương),… + Lựa chọn từ ngữ thích hợp để thể Câu 4: Từ thành công của Nguyễn Hà Đông, anh/chị hãy trình bày suy nghĩ của mình về con đường đi đến thành công của tuổi trẻ hiện nay (khoảng 5-7 dòng) (0,5 điểm) Đọc đoạn thơ sau đây và trả lời câu hỏi từ Câu 5 đến Câu 8: (…) Ăn Tết rừng xong từ giã chú tắc kè Dù đã kết thúc thời gian bình chọn nhưng kết quả của giải "Country's Power of The year" vẫn còn là một ẩn số đối với các fan sắc đẹp. Nhìn vào số lượt bình chọn kỷ lục của đại diện Việt Nam và Thái Lan đủ chứng minh "sức nóng" của cuộc thi Miss Grand International năm nay. c) Dựa vào dàn ý đã lập, hãy viết đoạn văn khoảng 15 – 20 dòng nêu cảm nghĩ về bài thơ, ca dao lục bát mà em yêu thích (trong bài viết, có sử dụng dấu chấm phẩy). Xem đáp án » 18/10/2022 4. b) Về thăm mẹ là bài thơ hay của nhà thơ Đinh Nam Khương. Bài thơ thể hiện tình . Tình yêu của mẹ như con suối dịu dàng, ấm áp nuôi ta lớn khôn từng ngày, cho ta hậu phương vững chắc dù ngoài kia nhiều phong ba bão táp. Vì vậy, đừng ngại ngần thể hiện tình cảm với mẹ, bạn nhé. Những câu thơ về mẹ ngắn gọn nhưng nhiều ý nghĩa của sẽ giúp bạn thể hiện tình cảm này dễ dàng hơn. Thơ về mẹ 4 chữ Xem thêm; Thơ chế tình yêu Thơ tiếng Anh Nhịp thơ 4 chữ nhẹ nhàng, ngắn gọn nhưng vô cùng sâu sắc sẽ giúp bạn nói lên sự biết ơn và tình yêu vô bờ bến với mẹ. Hãy lưu ngay bạn nhé! Bài 1 Mẹ là dòng sông Cho tôi tắm mát Mẹ là khúc hát Ru tôi lớn khôn. Bài 2 Mẹ là tia nắng Cho con hi vọng Mẹ là bình minh Sưởi ấm lòng con Mẹ làm tất cả Chỉ mong cho con Có một tương lai Tươi sáng ngời ngời. Bài 3 Chín tháng mười ngày Mẹ nâng niu con Khi được vuông tròn Mẹ chăm mẹ bẵm Tuổi xanh tươi thắm Đến lúc bạc đầu Mẹ vẫn lo âu Con mình bé bỏng Từng đêm trông ngóng Con ngủ bình yên Tiếng nói dịu hiền Mẹ khuyên con học Nhận bao khó nhọc Mẹ bao bọc con Khôn lớn vẫn còn Cơm no, áo ấm Mồ hôi mẹ thấm Bước đường con đi Mẹ chẳng có gì Ngoài con tất cả Trời cao hỷ xả Xin nhận lời con Để mẹ mãi còn Bên con mãi mãi! Bài 4 Tình mẹ bao la Vượt trên tất cả Tháng năm vất vả Tần tảo vì con Mong con lớn khôn Đáp đền ơn mẹ! Bài 5 Lòng mẹ bao la Biển cả một tình Tình thương con cần Chỉ có mẹ thôi Sóng biển dập dờn Không bờ không bến Biển tấp vào đâu Có ai cứu giúp Nơi này còn mẹ Bơi ra tới biển Tay ôm tay năm Bất chấp sinh mạng Mong con bình an Mẹ vui tôi khóc Đời này có ai Như mẹ chúng ta Hãy cố giữ gìn Người mẹ của ta. Bài 6 Từ tuổi còn thơ Mẹ ầu mẹ ơi… Bên thềm gió mát Cho con ngủ say… Đêm khuya sương xuống Cỏ uống sương rơi Lơ lửng nền trời Một vầng trăng khuyết Như trên trời biếc Một chiếc thuyền trôi Đêm đã khuya rồi Mẹ còn dọn dẹp. Những vần thơ hay dưới đây sẽ là món quà tinh thần vô cùng ý nghĩa mang đến cho mẹ niềm hạnh phúc và vui vẻ ngập tràn. Nếu bạn chưa biết bày tỏ tình cảm của mình như thế nào thì hãy tham khảo những bài thơ hay này nhé! Mẹ là tất cả Mẹ là cơn gió mùa thu Cho con mát mẻ lời ru năm nào Mẹ là đêm sáng trăng sao Soi đường chỉ lối con vào bến mơ Mẹ luôn mong mỏi đợi chờ Cho con thành tựu được nhờ tấm thân Mẹ thường âu yếm ân cần Bảo ban chỉ dạy những lần con sai Mẹ là tia nắng ban mai Sưởi con ấm lại đêm dài giá băng Lòng con vui sướng nào bằng Mẹ luôn bên cạnh nhọc nhằn trôi đi Mẹ ơi con chẳng ước gì Chỉ mong có mẹ chuyện gì cũng qua Vui nào bằng có mẹ cha Tình thâm máu mủ ruột rà yêu thương Cho con dòng sữa ngọt đường Mẹ là ánh sáng vầng dương diệu kỳ Xua đêm tăm tối qua đi Mang mùa xuân đến thầm thì bên con. Mẹ tôi Tác giả Phạm Văn Ngoạn Con cò lặn lội bờ sông Lam lũ nuôi chồng, nuôi cả đàn con Tháng năm thân mẹ hao mòn Sớm khuya vất vả, héo hon khô gầy Cho con cuộc sống hàng ngày Dạy con khôn lớn dựng xây cuộc đời Lẽ thường nước mắt chảy xuôi Vu Lan nhớ mẹ, con ngồi lệ tuôn Biển khơi, nhờ có nước nguồn Phận con chưa kịp đền ơn cao dày Tâm nhang, thấu tận trời mây Cầu hương linh mẹ, tháng ngày thảnh thơi Cửu tuyền, mẹ hãy ngậm cười Cha sinh, mẹ dưỡng, một đời tri ân. Lòng mẹ Tác giả Minh Lộc Mẹ là tia nắng đời con Đêm ngày khổ cực héo mòn sắc xuân Bấy lâu mẹ đã thấm nhuần Những lọ gạo mắm đổi luân ở đời Lo từng giấc ngủ à ơi Mảnh quần vải áo những lời hát ru Nhiều hôm gió bão mịt mù Mái tranh dột nước phải thu lại gần Nhọc nhằn mẹ chẳng tiếc thân Gánh đời mẹ quẩy vai trần vẫn mang Những đêm lệ ướt hai hàng Giàu no ít đủ nghèo sang mẹ buồn Dẫu trời nắng đổ mưa tuôn Chẳng làm cho mẹ phải luôn cúi đầu Là con đừng để mẹ sầu Thương cha nhớ mẹ tháng ngâu tìm về. Con về! Tác giả Phan Thúc Định Con về bên mẹ chiều nay Cổng mòn in dấu bàn tay mẹ cầm Mỗi ngày mấy bận ra trông Bước ra thoăn thoắt ngắt lòng trở vô Phải chăng sinh mẹ để chờ? Sinh con để cứ đổ thừa ngái ngôi Dạ thưa như thể đãi bôi Bao dung nên mẹ mấy đời giận con Nhìn con buồn bỗng hết buồn Con về mẹ thấy khỏe hơn mấy phần Mắt cười ngắm nghía đầu, chân… Mẹ ơi con ngoại tứ tuần còn đâu Mới hay lòng mẹ con dầu Đầu hai thứ tóc vẫn đau đáu lòng Trải bao nắng dãi mưa dầm Với mẹ con mãi trong vòng ấu thơ! Lục Bát Về Mẹ Cả đời mẹ vẫn theo con Nắng mưa sương gió mãi còn đeo mang Muối dưa nghịch cảnh trái ngang Thơm tho trong sạch đàng hoàng yên vui Xua đi bao cảnh bùi ngùi Vì ta có mẹ đậm mùi nghĩa nhân Dũa mài rèn luyện bản thân Giữ gìn khí phách bình an mạnh lành Mẹ cười hoa nở tươi xanh Con vui thấy mẹ hiền lành đáng yêu Cho dù cuộc sống liêu xiêu Nhờ Người con hiểu được điều thâm sâu Vững tay vượt sóng bể dâu Sẻ chia chung sức thương nhau thật lòng Tuy chưa hoàn hảo thắm hồng Nhưng ta vẫn thấy ấm nồng tình thân. Lời tri ân Tác giả Nguyễn Thị Nguyệt Anh “Nước biển mênh mông không đong đầy tình Mẹ Mây trời lồng lộng không phủ kín công Cha ” Vu lan đến với mọi nhà Lòng con trống trải chốn xa quê người. Bông hồng màu thắm đẹp tươi Con xin tặng Mẹ phương trời Việt Nam Thân cò lặn lội quan san Rầm mưa rãi nắng nuôi đàn con thơ. Chăm lo từng phút từng giờ Hơi mòn sức kiệt bơ phờ tháng năm Màn trời chiếu đất Cha nằm Lao tâm khổ tứ mắt hằn chân chim. Rừng thiêng núi hiểm đi tìm Ngọn rau củ sắn đá in lốt giầy Vầng dương đã lặn vào mây Vắng cha nhà quạnh lệ đầy tiếc thương. Tử sinh một cõi vô thường Tình sâu nghĩa nặng vấn vương xót lòng Tâm thành dưới ánh đèn chong Con xin dâng kính bông hồng Cha yêu. Ơn trên ghi lại những điều Song thân chỉ dạy bấy nhiêu nên người Xem thêm Thơ về cha Thơ phật giáo vô thường Thơ về mẹ 7 chữ Ngày của mẹ 9/5 hay ngày phụ nữ Việt Nam 8/3 luôn là dịp đặc biệt với “nửa thế giới”. Dưới đây là những bài thơ về mẹ ý nghĩa và ngọt ngào để nói với mẹ rằng “con yêu mẹ nhiều lắm”. Mẹ là tất cả Tác giả Lê Đình Vân Giữa cuộc nỗi trôi nhớ Mẹ hiền Mẹ là tất cả…là tay tiên Là xôi nếp một, thơm bông lúa Thoang thoảng hương cau, ngọt mía đường Suốt cả đời người luôn yêu thương Quê nghèo một nắng với hai sương Thân cò lặn lội bên bờ vắng Cuộc sống gian nan khổ dặm trường Thân yêu sao hai tiếng mẫu từ Tình thương chảy mãi vẫn còn dư Biển Đông khó sánh được lòng mẹ Non cao biết mấy kể cho vừa Mấy chục năm trường sống nổi trôi Hỏi sao không tóc bạc da mồi Vết nhăn vết xếp thân còm cỏi Thương quá là thương hỡi mẹ ơi. Mẹ Tác giả Hạnh Ngọc Trải cuộc đời nặng những lo toan Vầng trán rộng hằn sâu vất vả Gió sương ngang bạc màu tóc mẹ Tháng năm dài trăng khuyết lưng cong Gió vô tình lay ngọn lửa hồng Thân cò lả bay qua giông tố Quãng đường xưa vượt ngàn gian khổ Ghép vụn lành để ấp iu con Ánh dương tà dần xuống đầu non Lo đêm đông lạnh tràn ngõ vắng Sợ bấc phủ nếp nhà trầm lặng Sợ mây che khuất dạng trăng ngà Mong an lành trên khắp gần xa Chữ cù lao chưa tròn ân trả Biển bao la tạc lòng ghi dạ Nghĩa một đời nguyện khắc tim con. Nhớ Mẹ Tác giả Mami Vam Cơm nghèo Mẹ nấu vậy mà ngon Giọng nói thân thương mãi chẳng còn Ước được sum vầy như thuở trước Nụ cười ấm áp cõi lòng con. Không màng đánh mất tuổi thanh xuân Vất vã đắng cay mẹ đã từng… Tất cả cho con không hoàn lại Thương người khóe mắt trẻ rưng rưng. Mẹ ơi! Tác giả Dương Tuấn Tôi sống tha hương giữa xứ người Vẫn dòng máu Việt chảy trong tôi Tuổi thơ lặng lẽ trong vô cảm Lầm lũi cô đơn ít nói cười. Tôi hưởng hạnh phúc nhất trên đời Từ vòng tay mẹ chẳng buông lơi Mẹ ơi! Chỉ mẹ là duy nhất Mẹ là niềm vui… ánh mặt trời. Rồi một ngày kia u ám mây Trời buồn than khóc với cỏ cây Mẹ tôi đi mãi không về nữa Đất lạnh hoang tàn.. mẹ nằm đây. Mẹ đành lòng sao.. bỏ lại con Ra đi trong lúc tuổi còn son Chữ hiếu một ngày con chưa vẹn Mẹ đành lòng sao… nỡ bỏ con? Con giờ tang tóc một màu mây Tiếng nhạc, lời thơ sống qua ngày Bạn bè thân hữu dăm ba đứa Ai hiểu được lòng con đắng cay? Thơ về mẹ ngắn Tổng hợp những câu thơ hay về mẹ đang nhận được nhiều like và thả tim trên facebook. Hãy thêm ngay vào bài post hoặc tấm thiệp của bạn nhé. 1. Thêm một người quả đất sẽ chật thêm Nhưng thiếu mẹ thế giới đầy nước mắt. 2. Con dù lớn vẫn là con của mẹ Đi hết đời lòng mẹ vẫn theo con. 3. Dẫu con di suốt cuộc đời Vẫn không đi hết những lời mẹ ru. Chế Lan Viên 4. Đưa kim qua nỗi ưu phiền. Mẹ ngồi vá lại cho nguyên sự đời. 5. Mênh mông lòng mẹ thương ta Xin hòa thành bản tình ca dâng đời. 6. Hãy nói rằng con thương mẹ Chỉ thế thôi mẹ mãn nguyện rồi. 7. Mẹ hiển nhiên như trời đất đã thành Như cuộc đời không thể thiếu trong con. 8. Trong tâm tưởng con muộn màng viết Lời cầu mong còn mẹ mãi trên đời. 9. Đôi vai mẹ một gánh đầy huyền thoại Tình yêu thương hào phóng đến khôn cùng. 10. Hình hài con khi còn là hạt bụi Lớn dần lên qua tim mẹ bao dung. 11. Ngôn ngữ trần gian khờ dại quá Đựng sao đầy hai tiếng Mẹ ơi! 12. Nhìn lên vách con bước cùng với bóng Mẹ bây giờ mới hiểu mẹ ngày xưa. 13. Người con yêu quý nhất đời Chính là mẹ đó tuyệt vời tình sâu. 14. Ngày nào con đau khổ không biết ngỏ cùng ai, Thì con ơi! Hãy gọi mẹ đến bên con. 15. Mẹ là hoa cỏ mùa xuân Con như chim nhỏ hát mừng vang ca. 16. Mẹ đi gánh nước ban mai Gánh hai ngọn núi với hai mặt trời. 17. Con về nhặt ánh hoàng hôn Thắp lên nhớ mẹ bồn chồn mẹ ơi! 18. Còn mẹ đời càng thêm tươi Con yêu mẹ quá nụ cười bao dung. 19. Mẹ nằm chỗ ướt canh sương Chỗ khô lót tiếng ru nhường con thơ 20. Con về đây quỳ bên gối mẹ Chợt thấy mình nhỏ bé biết bao nhiêu 21. Nuôi con thân mẹ héo gầy Vì con mà mẹ lệ đầy viền mi. 22. Mẹ là ngọn gió đưa êm Mẹ là dòng suối mơ huyền bao la. 23. Con mang thơ đi gieo khắp nẻo Quên môi hồng mắt biếc mẹ thôi son 24. Mênh mông bát ngát đại dương Cũng không sánh được tình thương mẹ hiền 25. Ngàn năm tóc mẹ còn bay Ngàn năm tình mẹ sống đầy trong con. 26. Bao la bóng nước biển đông Không bằng một nửa tấm lòng mẹ tôi 27. Nửa đời phiêu bạc tha hương Bóng quê dáng mẹ trĩu vương tấm lòng 28. Giơ đây trong cõi rộn ràng Lòng con vẫn nhớ lời vàng mẹ ru. 29. Dấu chân mẹ dãi dầm thân cát bụi Gánh tình thương rong ruổi giữa chợ đời. 30. Dù đi trăm suối nghìn sông Cũng không ra khỏi tấm lòng mẹ tôi 31. Ngàn năm hồ dễ ai thương mẹ Như mẹ thương con giữa cuộc đời 32. Kiếp sau xin được làm người Để nghe non nước vọng lời mẹ ru. 33. Mẹ Trọn một niềm thương, cả đời dầm sương, qua bao ngày vô thường. 34. Phải đâu mẹ của riêng anh Mẹ là mẹ của chúng mình đấy thôi! 35. Mẹ là nguồn suối yêu thương Mẹ là quê hương con đó. 36. Mẹ là biển cả bao la Mẹ là câu hát chan hòa mến thương. 37. Mẹ hiền mang nặng đẻ đau Chỉ mong con lớn con mau nên người. 38. Mẹ hiền như thể trăng sao Một khi trăng lặn đất trời lung lay. 39. Ai còn mẹ xin đừng làm mẹ khóc Đừng để buồn lên mắt mẹ nghe không. 40. Con về quỳ giữa quê hương Thầm hôn lên những bước đường mẹ qua. 41. Cánh cò cõng nắng cõng mưa Mẹ tôi cõng cả bốn mùa gió sương. 42. Đừng để một ngày kia mẹ mất mới giật mình khóc lóc, Những dòng sông trôi đi có trở lại bao giờ. 43. Nghĩ về mẹ trời luôn tươi sắc nắng Hoa trong vườn không gió cũng xôn xao. 44. Ai người chia sớt nỗi buồn Mẹ tôi gánh mãi hoàng hôn một mình. 45. Mẹ là đất mẹ là hoa Mẹ là chân lý soi con sáng ngời. 46. Mẹ ơi trời đất bao nhiêu Tâm con hướng mẹ bao nhiêu đất trời. 47. Mẹ là sữa ngọt quê hương Rót vào thiên kỷ nguồn hương cho đời. 48. Xin ấp ủ trọn đời tình mẹ Bóng mẹ hiền giữa trái tim con. 49. Mẹ mang một nắng hai sương Đem ra chợ đổi làm đường con đi. 50. Trong vũ trụ có lắm kì quan Nhưng kì quan tuyệt vời nhất vẫn là trái tim người mẹ. 51. Hương thơm vạn đóa hoa Hồng Đâu bằng tình mẹ mặn nồng trong con. 52. Hoa này tàn thì hoa khác nở Mất mẹ rồi vạn thuở tìm đâu. 53. Tôi không khóc khi cài hoa trắng Vì trong hoa tôi thấy mẹ cười. 54. Ngó lên ngó xuống mà vui Ngó về quê mẹ ngậm ngùi nhớ thương. 55. Con đi khắp vạn nẻo đường Giờ con mới hiểu tình thương mẹ hiền. 56. Ôm con mẹ đếm sao trời Đếm hoài không hết một đời long đong. 57. Võng đưa ai hát xa vời Tưởng như thấy lại từng lời mẹ ru. 58. Cuộc đời lắm nỗi đắng cay Nuôi con đâu kể tháng ngày gian nan 59. Con suốt đời là dòng sông nhỏ bé Còn mẹ hiền là biển cả mênh mông. 60. Nhớ đến mẹ một khung trời rộng mở Chan chứa đầy hơi ấm của yêu thương. 61. Mẹ vầng trăng sáng thiên thu Soi đường con bước lãng du hải hà. 62. Mẹ là tất cả mẹ ơi! Trăm năm mẹ gánh đời con lưng còng. 63. Ôi tình mẹ sao ngọt ngào đến thế Để tràn trề sâu lắng nặng tim con. 64. Xuân về cho nở cánh hoa Vu lan về để nhớ ngày mẹ thương. 65. Cảm ơn mẹ đã cho con dòng sữa Cho niềm tin chan chứa giữa xuân đời. 66. Hy sinh tất cả quên gian khổ Lòng mẹ là trời vạn nhớ thương. 67. Lời ru của mẹ thuở nào Đưa con qua những sóng đời bể dâu. 68. Thời gian nước cuốn xuôi dòng Lòng con nhớ mẹ như sông chảy hoài. 69. Mẹ đừng quá nhiều thương nhớ Kẻo tóc bạc rồi nay lại bạc thêm. 70. Mẹ già một nắng hai sương Trải thân làm bóng mát đường con đi. 71. Cúi đầu mong mẹ thứ tha Chữ hiếu chưa trả xót xa nỗi lòng 72. Cảm ơn mẹ dù một lời chưa đủ nghĩa Xin mẹ vui con đang cố thành người. 73. Nuôi con mãn kiếp quên thân xác Ơn mẹ ngàn đời mãi vấn vương. 74. Mẹ là ngọn gió đưa êm Mẹ là dòng suối mơ huyền bao la. 75. Mẹ già như chuối ba hương Dạt dào tình mẹ niềm thương vô bờ. 76. Vì con sống… mẹ suốt đời lam lũ Vì con vui… mẹ gánh hết buồn đau. 77. Nuôi con thân mẹ héo gầy Vì con mà mẹ lệ đầy viền mi. 78. Mong con cuộc sống bình yên Để mẹ lắm nỗi ưu phiền lắng sâu. 79. Mẹ nghèo nón lá tả tơi Mong sao con trẻ vào đời bình yên. 80. Mẹ nghèo mưa dột mái tranh Trải bao bất hạnh muôn phần gian truân. 81. Nếm đủ cao lương muối vẫn hàng đầu Đi khắp gầm trời không ai bằng mẹ. 82. Sông quê con nước hiền hoà Con xa lòng mẹ phong ba quê người. 83. Bao năm gian khổ héo hon Mẹ luôn cam chịu nuôi con nên người. 84. Trải qua thập tử nhất sinh Mẹ già sống mãi yên bình bên con. 85. Trăm năm tóc mẹ còn bay Ngàn năm tình mẹ sống đầy trong con 86. Nhớ con tựa cửa chờ mong Mắt mờ khô lệ mẹ trông con về. 87. Chặng đường bao nỗi đắng cay Nuôi con dâu kể tháng ngày gian nan 88. Lặng nhìn sợi tóc như sương Vướng trên đầu lược mà thương mẹ già. 89. Lên non mới biết non cao Nuôi con mới biết công lao mẹ hiền. 90. Mẹ già như chuối chín cây Gió lay mẹ rụng con phải mồ côi. 91. Cho dù xa cách biển đông Mênh mông tình mẹ ngát lòng đại dương. 92. Đêm thu dưới ánh trăng vàng Ngóng về quê mẹ lệ tràn bờ mi. 93. Khi con vui đất trồng hoa mới Thì mẹ nghiêng vai gánh tết về. 94. Chiều chiều ra đứng ngõ sau Trông về quê mẹ ruột đau chín chìu. 95. Chiều chiều chim vịt kêu chiều Bâng khuâng nhớ mẹ chín chìu ruột đau. 96. Mẹ là dòng sữa ngọt ngào Là lời ru để con vào giấc mơ Mẹ là cả một vài thơ Là câu hát dịu ầu ơ ví dầu. Tổng hợp thơ về mẹ hay, cảm động Có lẽ trên thế gian này, tình mẫu tử là tình cảm thiêng liêng và cao quý nhất. Những vần thơ về mẹ sau đây là những tình cảm chân thật, chứa chan nhiều cảm xúc mà bạn có thể dành tặng mẹ nhân các dịp đặc biệt. Xem thêm Thơ cafe một mình Thơ về tình bạn Con ơi! Khi con còn thơ dại Mẹ đã mất rất nhiều thời gian Mẹ dạy con cầm thìa, dùng đũa ăn cơm Mẹ dạy con buộc dây giày, chải tóc, lau nước mũi Những kỉ niệm mẹ con mình sống bên nhau Làm mẹ nhớ thương da diết Vì thế, khi mẹ chóng quên, mẹ chậm lời Con hãy cho mẹ chút thời gian Cho mẹ suy nghĩ thêm Cho dù cuối cùng ngay cả định nói gì… Mẹ cũng quên… Con ơi! con quên là mẹ đã tập cho con Con mới thuộc khúc đồng giao đầu đời Con nhớ không mỗi ngày mẹ đáp Nên nếu mẹ lỡ kể nhiều lần câu chuyện món răng Ngâm nga những khúc ru con thời bé Xin con tha thứ cho mẹ Xin con cho mẹ chìm trong những hồi ức ấy nhé Xin con đáp lời mẹ kể những chuyện vụn vặt trong nhà! Con ơi giờ mẹ thường quên cài nút áo, xỏ dây giày Ăn cơm vãi đầy vạt áo Chải đầu tay bần bật run Đừng giục giã mẹ Xin con nhẫn nại chút và dịu dàng thêm Mẹ chỉ cần có con ở bên mẹ đủ ấm Con ơi giờ mẹ chân đi không vững, nhấc không nổi bước Mẹ xin con nắm tay mẹ Dìu mẹ, chậm thôi Như năm đó Mẹ dìu con đi những bước đầu đời… ———- MẸ Con sẽ không đợi một ngày kia Khi mẹ mất đi mới giật mình khóc lóc Những dòng sông trôi đi có trở lại bao giờ? Con hốt hoảng trước thời gian khắc nghiệt Chạy điên cuồng qua tuổi mẹ già nua Mỗi ngày qua con lại thấy bơ vơ Ai níu nổi thời gian? Ai níu nổi? Con mỗi ngày một lớn lên Mẹ mỗi ngày thêm già cỗi Cuộc hành trình thầm lặng phía hoàng hôn. Con sẽ không đợi một ngày kia Có người cài cho con lên áo một bông hồng Mới thảng thốt nhận ra mình mất mẹ Mỗi ngày đi qua đang cài cho con một bông hồng Hoa đẹp đấy – cớ sao lòng hoảng sợ? Ta ra đi mười năm xa vòng tay của mẹ Sống tự do như một cánh chim bằng Ta làm thơ cho đời và biết bao người con gái Có bao giờ thơ cho mẹ ta không? Những bài thơ chất ngập tâm hồn Đau khổ – chia lìa – buồn vui – hạnh phúc Có những bàn chân đã giẫm xuống trái tim ta độc ác Mà vẫn cứ đêm về thao thức làm thơ Ta quên mất thềm xưa dáng mẹ ngồi chờ Giọt nước mắt già nua không ứa nổi Ta mê mải trên bàn chân rong ruổi Mắt mẹ già thầm lặng dõi sau lưng Khi gai đời đâm ứa máu bàn chân Mấy kẻ đi qua Mấy người dừng lại? Sao mẹ già ở cách xa đến vậy Trái tim âu lo đã giục giã đi tìm Ta vẫn vô tình Ta vẫn thản nhiên? Hôm nay… Anh đã bao lần dừng lại trên phố quen Ngã nón đứng chào xe tang qua phố Ai mất mẹ? Sao lòng anh hoảng sợ Tiếng khóc kia bao lâu nữa của mình? Bài thơ này xin thắp một bình minh Trên đời mẹ bao năm rồi tăm tối Bài thơ như một nụ hồng Con cài sẵn cho tháng ngày sẽ tới! Xin tặng cho những ai được diễm phúc còn có Mẹ Đỗ Trung Quân – 1986 ———- Tôi muốn dệt những vần thơ về mẹ ể đọc lên cho nước mắt trào rơi Vì có gì đẹp đẽ nhất trên đời Thiêng liêng nhất phải chăng là tình mẹ. Những kỷ niệm xa xưa còn lưu dấu Chiếc nôi êm tôi ngủ mẹ ngồi đưa Hồn ca dao phảng phất giấc ban trưa Mẹ tôi đã ru tôi vào sông núi. Những miếng khoai tôi ăn tranh phần mẹ ói năm nào … khổ cực quá mẹ ơi Mẹ cho con, mẹ nhịn, mẹ vẫn vui Giờ nghĩ đến tôi buồn khôn xiết kể. Nay dâng mẹ mấy vần thơ sầu muộn Mẹ đi rồi … kỷ niệm vẫn trong con Trên thiên đàng con biết chắc mẹ còn Theo sát bước chân con nơi trần thế ———- Ngồi Buồn Nhớ Mẹ Ta Xưa Bần thần hương huệ thơm đêm Khói nhang vẽ nẻo đường lên niết bàn Chân nhang lấm láp tro tàn Xăm xăm bóng mẹ trần gian thuở nào Mẹ ta không có yếm đào Nón mê thay nón quai thao đội đầu Rối ren tay bí tay bầu Váy nhuộm bùn áo nhuộm nâu bốn mùa Cái cò, sung chát đào chua Câu ca mẹ hát gió đưa về trời Ta đi trọn kiếp con người Cũng không đi hết mấy lời mẹ ru Bao giờ cho tới mùa thu Trái hồng trái bưởi đánh đu giữa rằm Bao giờ cho tới tháng năm Mẹ ra trải chiếu ta nằm đếm sao Ngân hà chảy ngược lên cao Quạt mo vỗ khúc nghêu ngao thằng Bờm… Bờ ao đom đóm chập chờn Trong leo lẻo những vui buồn xa xôi Mẹ ru cái lẽ ở đời Sữa nuôi phần xác hát nuôi phần hồn Bà ru mẹ, mẹ ru con Liệu mai sau các con còn nhớ không Nhìn về quê mẹ xa xăm Lòng ta – chỗ ướt mẹ nằm đêm mưa Ngồi buồn nhớ mẹ ta xưa Miệng nhai cơm búng lưỡi lừa cá xương… Nguyễn Duy Những bài thơ về mẹ hay cảm động và chân thành nhất Mẹ ơi ! Mẹ ngủ cho ngon Để con ru mẹ say tròn giấc say Đếm tay hơn bốn ngàn ngày Mẹ ra đồng vắng nằm ngoài sương đêm Mẹ ơi ! Mẹ ngủ cho yên Có con bên cạnh lòng thêm ấm lòng Mẹ ngao du cõi khôn cùng Nhớ con xin mẹ thong dong trở về Lá vàng mẹ đã rụng đi Gió bay lá vẫn ôm ghì lá xanh Ngày xưa được mẹ dỗ dành Lá xanh giữ được màu xanh hôm nào Lá vàng mẹ vội đi đâu Lá xanh con khóc bạc đầu lá xanh Đêm chừng như đã qua nhanh Mẹ ơi say ngủ cho lành vết thương Mẹ ru con suốt đêm trường Giờ con ru mẹ qua hương khói mờ Ngủ đi, mẹ ngủ… ầu ơ!. -Trần Kiêu Bạt- California ———- Bình Yên Mẹ là trăng sáng êm đềm Mẹ là gió mát những đêm mùa hè Mẹ là nâng giấc, chở che Mẹ là bóng mát con về tựa nương. Mẹ là sao sáng đêm trường Con không lạc bước trên đường chông gai Mẹ là những buổi sớm mai Mặt Trời là Mẹ…rạng ngời yêu thương. Mẹ là tần tảo gió sương Mẹ là bến đợi cuối đường con đi Bão giông cay đắng mọi bề Ngả vào lòng Mẹ, con về Bình Yên! ———- Cho con giấc ngủ trong nôi Ngọt ngào lời mẹ à ơi tháng ngày Gió về từ những bàn tay Lời ru của mẹ đong đầy giấc con À ơi hình bóng nước non Có con sáo sậu, đậu mòn cành đa Dịu dàng câu hát dân ca Giọt mồ hôi mặn chắt ra lúa vàng Xanh xanh là luỹ tre làng Dòng sông biêng biếc bên hàng phi lao Ấm lòng con khúc ca dao Rót vào con những ngọt ngào thương yêu Thương sao làn khói lam chiều Từ mái rạ chốn quê nghèo bay lên Ngủ yên, con nhé ngủ yên À ơi… tiếng mẹ dịu hiền ru con… Con yêu mẹ Ở bên mẹ vô cùng hạnh phúc Chẳng lo gì gió vụt mưa sa Tháng ngày tuy thiếu bóng cha Nhưng với con trẻ mẹ là thái dương Mẹ vất vả trăm đường sớm tối Vai nặng quằn chẳng nói lời than Rèm mi lệ nhỏ đôi hàng Thương con vắng bố mẹ càng yêu hơn Mẹ ơi con tạ lỗi Mỗi đông về con nhớ mẹ nơi xa Căn nhà cũ gió bắc lùa khung cửa Hứa thăm mẹ mà tháng ngày lần lữa Để sớm nay buốt lạnh trái tim mình Nơi xứ người nặng cơm áo mưu sinh Mải bươn chải nơi dòng đời xuôi ngược Giấu dòng lệ lòng con thầm ao ước Có một ngày con được sống bình yên Buông sân si hỷ nộ lẫn ưu phiền Về bên mẹ sống đoàn viên hạnh phúc Mặc gian khó hay tháng ngày tủi nhục Được quay về bên mái ấm ngày xưa Mái nhà tranh đêm trăng sáng khóm dừa Như đứa trẻ nô đùa thời thơ dại Vẫn còn đó những buổi chiều nắng trải Sáng dầm mình trong giá lạnh tái tê Còn nguyên đây lối cũ đợi con về Chỉ có mẹ tóc xanh giờ sương phủ Mỗi đông lạnh bầy chim tìm nơi trú Con oằn mình mỗi giấc ngủ canh thâu Ở nơi xa lòng đong đếm giọt sầu Gửi tới mẹ trăm ngàn câu xin lỗi Con vẫn biết muôn đời mình có tội Núi Mẫu Sơn mẹ dưỡng dục sinh thành Để bây giờ nỗi nhớ hoá mong manh Đành níu lại khoảng trời xanh lòng mẹ. Viết cho mẹ Hôm nay con viết vài lời Gửi mẹ yêu dấu trong đời của con Với con mẹ mãi còn son Dù thời gian có xói mòn tuổi xuân Cảm ơn mẹ những ân cần Hy sinh tất cả âm thầm vì con Mẹ người đẹp nhất thế gian Ngắm mẹ con thấy chứa chan nhựa đời Thứ tha con nhé mẹ ơi Những khi con trót lỡ lời mẹ đau Cảm ơn mẹ những lo âu Mỗi khi con ốm canh thâu mẹ ngồi Dù cho mấy chục tuổi rồi Với mẹ con mãi muôn đời nhỏ con Môi mẹ không còn màu son Cũng vì nhường lại cho con môi hồng Bao la tình mẹ một lòng Dạt dào nghĩa mẹ biển Đông sóng tràn Ơn cao như núi ngút ngàn Bao giờ trả hết muôn vàn công ơn Cầu mong mẹ mãi bình an Vui cùng con cháu ngập tràn yêu thương Soi cho con mọi bước đường Đời con cần mãi tình thương mẹ hiền. Con muốn về bên mẹ Mẹ yêu à con mệt lắm mẹ ơi Mong bến đỗ cả bầu trời là mẹ Dẫu cuộc sống và lòng người nặng nhẹ Rộng vòng tay ôm chặt nhé bên đời Cuộn dâng trào mà nhói dạ chơi vơi Bao lam lũ dù rã rời mòn mỏi Vẫn trọn vẹn tình thương yêu lời nói Câu à ơi trong đêm gọi mơ về Có những ngày chân lạc bước mải mê Bình yên lắm khi cận kề bên mẹ Đòi nũng nịu thì thầm tai thật khẽ Tựa ngực mềm ôi thật nhẹ mùi hương Kìa đông sang hoa rực rỡ phố phường Tàu cập bến bao vấn vương chờ đợi Nghe gió thổi biết lạnh kia kịp tới Dáng hao gầy bỗng vời vợi niềm đau. Mẹ ơi Mẹ ơi! Trong tháng Vu Lan Con càng nhớ mẹ vô vàn kính yêu Bây giờ mẹ đã thoát siêu Về nơi cực lạc… bao điều nhớ mong. Thương con từ lúc lọt lòng Đến khi ẵm ngửa mẹ bồng trên tay Lớn lên đi học trời Tây Ở nhà mẹ vẫn hàng ngày lo toan. Nắng mưa đâu quản gian nan Đông về giá lạnh, chang chang nắng hè Một mình mẹ bước đường quê Bao năm vất vả đi về sớm hôm. Từ bình minh đến hoàng hôn Suốt ngày tần tảo… biết ơn mẹ nhiều Mẹ luôn vì đứa con yêu Vu lan nhớ mẹ… bao điều xót thương! Lòng con kính cẩn dâng hương Nam Mô… Bồ Tát… hồn vương cõi trần Nhìn con mẹ đứng tần ngần Con thương mẹ lắm… vạn lần mẹ ơi! Tác giả Đức Trung – TĐL Bài thơ Nhớ mẹ Mưa rơi thánh thót giọt buồn Nhớ lời ru mẹ đêm trường nỉ non Mẹ ơi! Ngày tháng mỏi mòn Mắt môi giờ đã nhạt son mẹ à. Mẹ đi về phía trời xa Ầu ơ mẹ vẫn mượt mà trong con Con đi về phía hoàng hôn Chon von từ thuở chân son vào đời. Miên man về đến cửa người Bao năm xuôi ngược khóc cười ngả nghiêng Ngỡ trời đoái phận thuyền quyên Nào hay vương mãi lụy phiền mẹ ơi. Giờ đây sóng gió cuộc đời Cho con hiểu kiếp làm người đa đoan Đoạn lìa… con bước sang trang Lời thơ từ ấy sầu loang tím buồn! Tác giả Khuyết Danh Bài thơ Mẹ tôi Trời mưa chẳng ngại – chân mẹ bước Tần tảo sớm khuya chẳng kể nhọc nhằn Bàn tay gầy ốm – đôi mắt sâu hằn Chỉ muốn cho con được bằng chúng bạn Rồi xuân qua – rồi tới mùa nắng hạn Giọt mồ hôi thấm mặn bát cơm trưa Ngó trong nhà – kẽo kẹt – võng đưa Mẹ yên lòng vì con đang say giấc.. Rồi hạ qua – rồi tới mùa gió bấc Tấm lưng còng chắn gió rét đêm đông Miếng cá miếng canh – mẹ nhịn – mẹ gồng Con no bụng mẹ ấm lòng biết mấy. Cả cuộc đời mẹ không cần con thấy Mẹ chỉ muốn nhìn con sống cảnh yên vui Biết tự lo thân… không mãi phải sống vùi Là mẹ đã thỏa lòng mong đợi. Ơn sâu, nghĩa nặng Mẹ già một nắng, hai sương! Cho con đến được giảng đường ngày nay Cha già chai sạn đôi tay! Cho con cầm bút vui say cùng người Thầy cô tận tụy suốt đời! Cho con nhìn tận… bầu trời xanh cao Biển xanh sóng vỗ lao xao Đố ai đong được biết bao nhiêu là? Tác giả Khuyết Danh Mẹ của em Ở nhà, em có mẹ Bao việc mẹ phải lo Thức khuya mà dậy sớm Mẹ chăm công việc nhà Thế mà cứ đúng giờ Mẹ gọi thức em dậy Nhắc gọn gàng đầu tóc Việc nào vào việc ấy Để em kịp đến trường Mẹ đã sinh ra em Đã vì em vất vả Thương mẹ, em thầm hứa Ngoan ngoãn và giỏi giang. Yêu mẹ – Sưu tầm Mẹ đi làm Từ sáng sớm Dậy thổi cơm Mua thịt cá Em kề má Được mẹ thơm Ơi mẹ ơi Yêu mẹ lắm! Thơ hay về mẹ và con Sự hy sinh vô bờ bến của mẹ được diễn tả một cách sâu sắc và lắng đọng qua những vần thơ xúc động dưới đây. Hãy cùng Gocnhotamhon đọc tiếp nhé! Nếu là mẹ Sưu tầm Nếu mẹ bỗng hoá thành vầng trăng Thì con xin được làm dòng suối mát Suối chan hòa trong ánh trăng bát ngát Con ngoan hiền trong tình mẹ bao la Nếu mẹ bỗng là một vầng dương Con xin làm một loài cây cỏ Cây không thể thiếu mặt trời đỏ Cũng như con chẳng thể thiếu người Nếu mẹ bỗng tan thành cơn gió Con sẽ là đồng ruộng xanh tươi Gió mơn man ngọn lúa vui cười Hai mẹ con ta cùng ca hát Nếu mẹ bỗng… Thôi mẹ ơi mẹ đừng là gì nữa Con muốn mẹ chỉ là mẹ thôi Mẹ của con có một trên đời. Bài thơ số 2 – Sưu tầm Người ta có mẹ có cha Con thì chỉ còn có mẹ Bao năm qua dáng mẹ lặng lẽ Sớm tối nhọc nhằn vất vả vì con Bao yêu thương mẹ dành hết cho con Và giành lấy những phần cay đắng nhất Ngày giáp Tết ngoài trời mưa lất phất Người với người rộn rã lễ tình nhân Mẹ của con vẫn lặng lẽ âm thầm Đón sinh nhật như bao ngày bình dị Mẹ hạnh phúc, giọt nước mắt trên mi Khi mẹ biết con ko quên sinh nhật mẹ Con ngượng ngùng với lọ hoa cắm vụng Mẹ nâng niu, mẹ đặt giữa nhà Và bất kỳ ai hỏi đến lọ hoa Mẹ hãnh diện khoe con trai đã tặng Ôi bao năm với đôi vai chất nặng Một ngày vui làm mẹ trẻ hơn Và khi con ngày một lớn khôn Con cũng bớt nhiều phần ích kỷ Nhìn dáng mẹ, lòng con thầm nghĩ Ước mong sao mẹ cứ mãi tươi cười Không tất bật, ko vội vã lo toan Mẹ hạnh phúc thì con vui biết mấy Con yêu sao dáng mẹ con gầy Con tự hào vì con là con mẹ Con mong ước trở về ngày thơ bé Được ngủ ngon trong tiếng mẹ ru Ở ngoài kia trong tiếng gió vi vu Con chợt nghe thấy lời ru của mẹ Lại đưa con về những ngày thơ bé Con cảm ơn mẹ đã là mẹ của con Thơ về mẹ chồng hay Không cần phải làm những điều lớn lao, đối với mẹ những mệt nhọc chỉ cần được một cái ôm thì bao nhiêu mệt mỏi cũng tan biến. Nếu trong dịp nào đó muốn tri ân mẹ, hay đơn giản là thể hiện sự quan tâm biết ơn thì một tấm thiệp với đôi thơ kèm theo món quà nhỏ chắc chắn sẽ là mòn quá vô cùng ý nghĩa. Bài thơ số 1 – Sưu tầm Phải đâu mẹ của riêng anh Mẹ là mẹ của chúng mình đấy thôi Mẹ tuy không đẻ, không nuôi Mà em ơn mẹ suốt đời chưa xong Ngày xưa má mẹ cũng hồng Bên anh, mẹ thức lo từng cơn đau Bây giờ tóc mẹ trắng phau Để cho mái tóc trên đầu anh đen Đâu con dốc nắng đường quen Chợ xa gánh nặng mẹ lên mấy lần Thương anh thương cả bước chân Giống bàn chân mẹ tảo tần năm nao Lời ru mẹ hát thuở nào Truyện xưa mẹ kể lẫn vào thơ anh Nào là hoa bưởi, hoa chanh Nào câu quan họ mái đình cây đa… Xin đừng bắt chước câu ca Đi về dối mẹ để mà yêu nhau Mẹ không ghét bỏ em đâu Yêu anh em đã là dâu trong nhà Em xin hát tiếp lời ca Ru anh sau mỗi âu lo nhọc nhằn Hát tình yêu của chúng mình Nhỏ nhoi giữa một trời xanh khôn cùng Giữa ngàn hoa cỏ núi sông Giữa lòng thương mẹ mênh mông không bờ Chắt chiu tự những ngày xưa Mẹ sinh anh để bây giờ cho em. Bài thơ số 2 – Mẹ chồng của ta – Tác giả Xuân Mai Mẹ chồng chẳng sinh ra ta Nhưng mà cũng cảnh đàn bà giống nhau Mẹ chồng cũng từng làm dâu Thức khuya dậy sớm nào đâu nề hà Giờ đây mẹ tuổi đã già Sớm hôm vẫn cứ quét nhà quét sân Thương con mẹ sống tảo tần Nào đâu nghĩ đến bản thân muốn gì Sức khỏe ngày một yếu đi Nhiều khi lẩn thẩn… nói gì còn quên Mẹ ơi! Xin chớ muộn phiền Xin mẹ năng đến chùa chiền thảnh thơi Áo, cơm đã có con rồi Mẹ đi lễ phật độ người, độ ta Mai sau rồi con cũng già Cũng mong con cháu thương bà, thương ông Rồi con cũng làm mẹ chồng Cũng mong dâu thảo hiểu lòng của con Tuổi tác… rồi cũng mỏi mòn Lẩn thà lẩn thẩn, lại còn quan liêu Con trai mẹ vốn cưng chiều Giờ bênh vực nữa là điều ngẫu nhiên “Con ơi, chớ có muộn phiền Đàn ông họ vốn có quyền nghênh ngang ” Dạ, thưa với mẹ dịu dàng Để mẹ mừng tủi được nàng dâu ngoan Đóng cửa xử chồng đàng hoàng Hư thân cho ngủ dưới sàn biết chưa! Chồng biết vợ chẳng phải vừa Từ sau lễ phép….dạ, thưa vợ hiền Mẹ chồng, dâu thảo hợp duyên Cùng nhau vãn cảnh chùa chiền Nam mô! Bài thơ số 3 – Mẹ chồng tôi – Tác giả Thoa Nguyễn Mẹ ơi vất vả đã nhiều Quanh năm suốt tháng bao nhiêu nhọc nhằn Nhà ta khó miếng ăn nào đủ Nhìn mẹ sầu ủ rũ con thương Cha thì bệnh yếu trên giường Một thân Mẹ phải gió sương việc đồng Làm dâu mới con không hiểu việc Mẹ ân cần chẳng nhiếc mắng đâu Bảo ban từ thủa ban đầu Động viên tâm sự những câu ân tình Con nhớ mãi bình minh buổi ấy Về nhà ta thấy vậy thầm chê Nghĩ mình sẽ khổ ê chề Vì lo gian khó cảnh quê lại nghèo Nhưng con đã đi theo tiếng gọi Của tình yêu bỏ thói xa hoa Niềm vui nay đã vỡ oà Tuy nghèo tình cảm thăng hoa trọn đời Ôi hạnh phúc !Mẹ ơi đã hiểu Dù bạc tiền còn thiếu suốt năm Nhưng tình cảm sáng như rằm Gia đình yên ấm, mình chăm sợ gì Giờ năm tháng sầu bi đã bớt Ngồi viết thơ con chợt nghĩ rằng Cần chi “Hộ đối môn đăng” Nghèo mà tình có, con hằng ước ao Ơn của mẹ ghi vào tâm khảm Cả cuộc đời nào dám sai lời Con yêu Mẹ lắm Mẹ ơi Mẹ chồng con đó, suốt đời ước mơ… Hy vọng những bài thơ về mẹ hay và giàu cảm xúc trên đây đã giúp bạn cảm nhận sâu sắc hơn về tình cảm và sự hy sinh của mẹ. Hãy trao nhiều hơn yêu thương đến mẹ ngay từ hôm nay bằng những vần thơ này nhé! Xem thêm Thơ hoa sen Thơ hoa hồng Thơ về hoa Phải đâu mẹ của riêng anh Mẹ là mẹ của chúng mình đấy thôi Mẹ tuy không đẻ không nuôi Mà em ơn mẹ suốt đời chưa xongNgày xưa má mẹ cũng hồng Bên anh mẹ thức lo từng cơn đau Bây giờ tóc mẹ trắng phau Để cho mái tóc trên đầu anh đen Đâu con dốc nắng đường quen Chợ xa gánh nặng mẹ lên mấy lần Thương anh thương cả bước chân Giống bàn chân mẹ tảo tần năm nao Lời ru mẹ hát thuở nào Chuyện xưa mẹ kể lẫn vào thơ anh Nào là hoa bưởi hoa chanh Nào câu quan họ mái đình cây đa Xin đừng bắt chước câu ca Đi về dối mẹ để mà yêu nhau Mẹ không ghét bỏ em đâu Yêu anh em đã là dâu trong nhà Em xin hát tiếp lời ca Ru anh sau nỗi lo âu nhọc nhằn Hát tình yêu của chúng mình Nhỏ nhoi giữa một trời xanh khôn cùng Giữa ngàn hoa cỏ núi sông Giữa lòng thương mẹ mênh mông không bờ Chắc chiu từ những ngày xưa Mẹ sinh anh để bây giờ cho em. Hằng Nga bình luận ” Mẹ của anh” – bài thơ có đề tài chạm đến một vấn đề rất quen thuộc trong đời sống của phụ nữ chúng ta. Đề tài viết về mẹ, nhưng là mẹ của một nửa kia. Bài thơ thật ấm áp và chan chứa nghĩa tình. Ngay từ khổ thơ đầu tiên nhà thơ đã tâm tình với chúng ta những điều vô cùng có ý nghĩaPhải đâu mẹ của riêng anh Mẹ là mẹ của chúng mình đấy thôi Mẹ tuy không đẻ không nuôi Mà em ơn mẹ suốt đời chưa xong Mẹ không phải của riêng anh đâu, mẹ là của chung chúng mình đấy. Mẹ tuy không đẻ không nuôi em nhưng em ơn mẹ suốt đời vì nhờ có mẹ em mới có anh. Mà sự hàm ơn ấy suốt cả cuộc đời em trả mẹ cũng chưa xong. Lí lẽ của Xuân Quỳnh thật giản dị và đúng như chân lí. Những câu thơ tiếp theo Xuân Quỳnh điểm lại những nỗi vất vả truân chuyên trong cuộc đời của mẹ bằng một sự cảm thông rất sâu sắcNgày xưa má mẹ cũng hồng Bên anh mẹ thức lo từng cơn đau Bây giờ tóc mẹ trắng phau Để cho mái tóc trên đầu anh đen Đâu con dốc nắng đường quen Chợ xa gánh nặng mẹ lên mấy lần Thương anh thương cả bước chân Giống bàn chân mẹ tảo tần năm nao Ngày xưa mẹ cũng từng nhan sắc như bao người con gái khác, nhưng vì thức bên anh qua từng cơn đau nên giờ đây tóc mẹ đã bạc trắng. Cách viết rất hay với biện pháp đối lập Xuân Quỳnh đã tôn vinh công ơn của mẹ, và người đọc sẽ thấu hiểu sâu sắc vô cùng một điều mà ai cũng biết nhưng đôi lúc lại lãng quên“Bây giờ tóc mẹ trắng phau Để cho mái tóc trên đầu anh đen”. Cuộc sống nhiều vất vả của mẹ cũng được tái hiện qua những hình ảnh quen thuộc con đường dốc nắng, chợ xa gánh nặng. Mẹ tảo tần sớm khuya để anh khôn lớn, để bây giờ em có anh chính vì lẽ đó mà” Thương anh thương cả bước chân Giống bàn chân mẹ tảo tần năm nao”. Xuân Quỳnh thật đằm thắm và tình nghĩa khi viết những câu thơ trên. Em thương anh em cũng thương từng bước chân của mẹ đã từng lặn lội năm xưa. Thời gian trôi qua, anh đã thành nhà thơ, bóng dáng của mẹ có trong thơ anh, trong sự trưởng thành của anhLời ru mẹ hát thuở nào Chuyện xưa mẹ kể lẫn vào thơ anh Nào là hoa bưởi hoa chanh Nào câu quan họ mái đình cây đa Ở đây ta bắt gặp những lí thuyết khoa học rất quen thuộc Di truyền học và Môi trường học. Mẹ di truyền cho anh nguồn gen của mình để anh có cái tinh tế, thông minh của một nhà thơ. Mẹ tạo ra môi trường để anh phát triển được tài năng của mình. Vì thếXin đừng bắt chước câu ca Đi về dối mẹ để mà yêu nhau Đừng dối mẹ nhé anh. Dù là dối mẹ để yêu em. Lời khuyên là sự hi sinh của người con gái nhưng sự hi sinh ấy thể hiện nhân cách rất đẹp của người con gái ấy. Xuân Quỳnh không chỉ là nhà thơ viết bằng cảm xúc mà chị còn viết bằng trí tuệ và hiểu biết, điều này lí giải tại sao thơ Xuân Quỳnh có sức sống lâu bền đến thế. Xuân Quỳnh bằng tình cảm và trí tuệ đã chỉ rõ tình cảm của mẹ đối với mình- nàng dâuMẹ không ghét bỏ em đâu Yêu anh em đã là dâu trong nhà Mẹ không ghét bỏ em, em biết rõ điều đó. Em yêu anh nên em đã làm dâu của mẹ. ” Dâu là con” và em đã là con của mẹ. Thật chí lí và sâu sắc. Từ tình cảm với mẹ Xuân Quỳnh nghĩ về tình yêu của mìnhEm xin hát tiếp lời ca Ru anh sau nỗi lo âu nhọc nhằn Hát tình yêu của chúng mình Nhỏ nhoi giữa một trời xanh khôn cùng Giữa ngàn hoa cỏ núi sông Giữa lòng thương mẹ mênh mông không bờ Em xin được hát tiếp lời ca của mẹ để ru anh sau bao nỗi lo âu nhọc nhằn của cuộc đời. Tình yêu của chúng mình thật nhỏ nhoi giữa không gian mênh mông và cuộc đời rộng lớn, giữa biếc xanh của hoa cỏ , núi sông và đặc biệt cũng thật nhỏ bé so với lòng thương yêu vô bờ bến của mẹ. Hai câu kết của bài thơ thật giản dị mà sâu lắngChắt chiu từ những ngày xưa Mẹ sinh anh để bây giờ cho em. Từ những nhọc nhằn, từ những chắt chiu của ngày xa xưa mẹ đã sinh anh cho em, chính vì vậy mẹ là ân nhân vĩ đại nhất của cuộc đời em. Anh yêu em bao nhiêu, anh tuyệt vời bao nhiêu, em càng ơn mẹ bấy nhiêu. Tình yêu của em giành cho anh tỉ lệ thuận với tình cảm em giành cho mẹ. Có còn gì xúc động hơn tấm lòng của con dâu giành cho mẹ ở những câu thơ này. Trong ” truyền kỳ mạn lục”, Nguyễn Dữ cũng đã viết về một người con dâu hiếu thảo là nàng Vũ Nương. Nàng đã thay chồng chăm mẹ trong những năn tháng chồng đi chinh chiến vô cùng chu đáo. Chính mẹ chồng nàng đã nói với nàng rằng trời xanh kia không bao giờ phụ lòng tốt của con. Rồi nàng Cúc Hoa trong vở chèo ” Tống Trân – Cúc Hoa” đã láy thịt của mình cho mẹ chồng ăn qua cơn đói khi bị lạc trong rừng. Từ những câu chuyện cảm động đó ta thấy bài thơ ” Mẹ của anh” của Xuân Quỳnh không phải chỉ thể hiện tấm lòng của nhà thơ mà còn là bài học đạo đức, là lời khuyên về cách sống cách cư xử đối với bạn đọc. ” Mẹ của anh” là bài thơ viết về tình cảm của con giành cho mẹ, nhưng không chỉ như thế bài thơ còn là tình đời, tình người sâu sắc. Vượt qua mọi giới hạn của thời gian, bài thơ mãi mãi thiêng liêng, mãi mãi có dư âm vang vọng trong lòng bạn đọc chính vì giá trị nhân văn đẹp đẽ của nó. Anh đưa em về quê mẹ tháng ba Hoa gạo cháy, đỏ rực trời thương nhớ! Về lại cánh đồng, thời chăn trâu cắt cỏ Đào bới tuổi thơ…một thuở lắng trong hồn. Con đường kia, chiều chiều mỗi hoàng hôn Chiếc đòn gánh, uốn cong mình trên vai mẹ Trong ký ức của anh… hoàng hôn là như thế Mẹ trĩu nặng vai gầy… gánh trọn những gian truân. Mẹ của anh, thời đang độ tuổi xuân Hoa thẹn… liễu hờn… mỗi khi làng mở hội Nhọc nhằn gian nan… đêm hôm sớm tối Mẹ đánh đổi xuân thì… nuôi lớn giấc mơ anh. Củ khoai lang mùa giáp hạt mẹ để dành Nướng cho anh, còn mẹ chỉ húp bát canh rau sắn Tuổi thơ của anh cứ trôi đi đằng đẵng Mẹ vẫn oằn lưng mưa nắng khắp nẻo đường!!! Hoa lá tốt tươi nhờ những giọt sương Đời anh tốt tươi là nhờ những giọt mồ hôi của mẹ Con cá con tôm để dành cho đứa bé Mấy quả cà bung mẹ nêm mặn ăn dè. Chợ huyện đến phiên, mẹ bán sấu bán me Cuối ngày về, quà cho anh bánh rán Anh vô tư, ăn đến no đến chán Giật mình nhận ra… bụng mẹ sủi xèo xèo Sương gió vô tình… nắng cháy cứ bám theo Làm rám đen đôi má đỏ hây hây một thời xuân sắc Chưa một ngày nghĩ cho mình… mẹ tảo tần cóp nhặt Nhan sắc tàn phai rơi rụng khắp đường làng!!! Em bước nhẹ thôi, đừng làm đau những chiếc lá vàng Nó gợi nhắc cho anh nhớ về mùa thu trước… Hình ảnh mẹ anh trên cánh đồng lúa nước Đôi chân trần… đỉa cắn… máu chảy ròng. Ta có thể vì một ham muốn tầm thường mà bực tức trong lòng. Nhưng chẳng bao giờ chịu nhìn sâu vào tận cùng đôi mắt mẹ. Cảnh nghèo làng quê… ở đâu đâu cũng thế Mẹ vẫn trở mình trằn trọc mỗi đêm đông !! Hoa bưởi trắng ngần, tỏa hương ngát bến sông Nó tinh khiết, như tấm lòng của mẹ Mình yêu nhau, thương nhau nhiều như thế Cũng chẳng thấm gì so với mẹ thương ta!!! Phạm Huấn Bài thơ Mẹ Của Anh Xuân Quỳnh, tác giả viết về người mẹ chồng hiền hậu. Mở đầu bài thơ đã khẳng định nào là mẹ của mỗi anh, sau đó là tự tình của tác giả về người mẹ, tuy mẹ không đẻ, không nuôi nhưng nhớ ơn mẹ suốt đời, sự tần tảo người mẹ năm tháng làm trắng phau mái đầu. Mẹ Của Anh Xuân Quỳnh Phải đâu mẹ của riêng anh Mẹ là mẹ của chúng mình đấy thôi Mẹ tuy không đẻ, không nuôi Mà em ơn mẹ suốt đời chưa xong Ngày xưa má mẹ cũng hồng Bên anh, mẹ thức lo từng cơn đau Bây giờ tóc mẹ trắng phau Để cho mái tóc trên đầu anh đen Đâu con dốc nắng đường quen Chợ xa gánh nặng mẹ lên mấy lần Thương anh thương cả bước chân Giống bàn chân mẹ tảo tần năm nao Lời ru mẹ hát thuở nào Truyện xưa mẹ kể lẫn vào thơ anh Nào là hoa bưởi, hoa chanh Nào câu quan họ mái đình cây đa… Xin đừng bắt chước câu ca Đi về dối mẹ để mà yêu nhau Mẹ không ghét bỏ em đâu Yêu anh em đã là dâu trong nhà Em xin hát tiếp lời ca Ru anh sau mỗi âu lo nhọc nhằn Hát tình yêu của chúng mình Nhỏ nhoi giữa một trời xanh khôn cùng Giữa ngàn hoa cỏ núi sông Giữa lòng thương mẹ mênh mông không bờ Chắt chiu tự những ngày xưa Mẹ sinh anh để bây giờ cho em Bài thơ rất hay và ý nghĩa viết về tình cảm người con dâu dành cho người mẹ chồng và yêu thương chồng hết mực. Bạn có cảm nhận gì về bài thơ này, để lại đóng góp của bạn ngay dưới đây nhé. Các Bạn Đang Xem Bài Viết Bài Thơ “Mẹ Của Anh” Xuân Quỳnh Của Tác Giả Xuân Quỳnh Trong Tập Tự Hát 1984 Tại Blog Truy Cập Blog Thường Xuyên Để Xem Nhiều Bài Viết Mới Hàng Ngày Nhé! Đây là Blog chia sẻ miễn phí. Bạn được toàn quyền trích dẫn và sử dụng lại nhưng không được chỉnh sửa hoặc thay đổi nội dung bài viết. Hãy thể hiện mình là người có văn hóa bằng cách dẫn nguồn để tôn trọng tác giả. Chúc các bạn vui vẻ! Facebook - Twitter Reader Interactions Mẹ của anh Xuân Quỳnh Mời các em học sinh tham khảo thêm bài Phải đâu mẹ của riêng anh Mẹ là mẹ của chúng mình đấy thôi Mẹ tuy không đẻ không nuôi Mà em ơn mẹ suốt đời chưa xong Ngày xưa má mẹ cũng hồng Bên anh mẹ thức lo từng cơn đau Bây giờ tóc mẹ trắng phau Để cho mái tóc trên đầu anh đen Đâu con dốc nắng đường quen Chợ xa gánh nặng mẹ lên mấy lần Thương anh thương cả bước chân Giống bàn chân mẹ tảo tần năm nao Lời ru mẹ hát thuở nào Chuyện xưa mẹ kể lẫn vào thơ anh Nào là hoa bưởi hoa chanh Nào câu quan họ mái đình cây đa Xin đừng bắt chước câu ca Đi về dối mẹ để mà yêu nhau Mẹ không ghét bỏ em đâu Yêu anh em đã là dâu trong nhà Em xin hát tiếp lời ca Ru anh sau nỗi lo âu nhọc nhằn Hát tình yêu của chúng mình Nhỏ nhoi giữa một trời xanh khôn cùng Giữa ngàn hoa cỏ núi sông Giữa lòng thương mẹ mênh mông không bờ Chắc chiu từ những ngày xưa Mẹ sinh anh để bây giờ cho em. Mẹ của anh Xuân Quỳnh Hằng Nga bình luận ” Mẹ của anh” – bài thơ có đề tài chạm đến một vấn đề rất quen thuộc trong đời sống của phụ nữ chúng ta. Đề tài viết về mẹ, nhưng là mẹ của một nửa kia. Bài thơ thật ấm áp và chan chứa nghĩa tình. Ngay từ khổ thơ đầu tiên nhà thơ đã tâm tình với chúng ta những điều vô cùng có ý nghĩa Phải đâu mẹ của riêng anh Mẹ là mẹ của chúng mình đấy thôi Mẹ tuy không đẻ không nuôi Mà em ơn mẹ suốt đời chưa xong Mẹ không phải của riêng anh đâu, mẹ là của chung chúng mình đấy. Mẹ tuy không đẻ không nuôi em nhưng em ơn mẹ suốt đời vì nhờ có mẹ em mới có anh. Mà sự hàm ơn ấy suốt cả cuộc đời em trả mẹ cũng chưa xong. Lí lẽ của Xuân Quỳnh thật giản dị và đúng như chân lí. Những câu thơ tiếp theo Xuân Quỳnh điểm lại những nỗi vất vả truân chuyên trong cuộc đời của mẹ bằng một sự cảm thông rất sâu sắc Ngày xưa má mẹ cũng hồng Bên anh mẹ thức lo từng cơn đau Bây giờ tóc mẹ trắng phau Để cho mái tóc trên đầu anh đen Đâu con dốc nắng đường quen Chợ xa gánh nặng mẹ lên mấy lần Thương anh thương cả bước chân Giống bàn chân mẹ tảo tần năm nao Ngày xưa mẹ cũng từng nhan sắc như bao người con gái khác, nhưng vì thức bên anh qua từng cơn đau nên giờ đây tóc mẹ đã bạc trắng. Cách viết rất hay với biện pháp đối lập Xuân Quỳnh đã tôn vinh công ơn của mẹ, và người đọc sẽ thấu hiểu sâu sắc vô cùng một điều mà ai cũng biết nhưng đôi lúc lại lãng quên “Bây giờ tóc mẹ trắng phau Để cho mái tóc trên đầu anh đen”. Cuộc sống nhiều vất vả của mẹ cũng được tái hiện qua những hình ảnh quen thuộc con đường dốc nắng, chợ xa gánh nặng. Mẹ tảo tần sớm khuya để anh khôn lớn, để bây giờ em có anh chính vì lẽ đó mà” Thương anh thương cả bước chân Giống bàn chân mẹ tảo tần năm nao”. Xuân Quỳnh thật đằm thắm và tình nghĩa khi viết những câu thơ trên. Em thương anh em cũng thương từng bước chân của mẹ đã từng lặn lội năm xưa. Thời gian trôi qua, anh đã thành nhà thơ, bóng dáng của mẹ có trong thơ anh, trong sự trưởng thành của anh Lời ru mẹ hát thuở nào Chuyện xưa mẹ kể lẫn vào thơ anh Nào là hoa bưởi hoa chanh Nào câu quan họ mái đình cây đa Ở đây ta bắt gặp những lí thuyết khoa học rất quen thuộc Di truyền học và Môi trường học. Mẹ di truyền cho anh nguồn gen của mình để anh có cái tinh tế, thông minh của một nhà thơ. Mẹ tạo ra môi trường để anh phát triển được tài năng của mình. Vì thế Xin đừng bắt chước câu ca Đi về dối mẹ để mà yêu nhau Đừng dối mẹ nhé anh. Dù là dối mẹ để yêu em. Lời khuyên là sự hi sinh của người con gái nhưng sự hi sinh ấy thể hiện nhân cách rất đẹp của người con gái ấy. Xuân Quỳnh không chỉ là nhà thơ viết bằng cảm xúc mà chị còn viết bằng trí tuệ và hiểu biết, điều này lí giải tại sao thơ Xuân Quỳnh có sức sống lâu bền đến thế. Xuân Quỳnh bằng tình cảm và trí tuệ đã chỉ rõ tình cảm của mẹ đối với mình- nàng dâu Mẹ không ghét bỏ em đâu Yêu anh em đã là dâu trong nhà Mẹ không ghét bỏ em, em biết rõ điều đó. Em yêu anh nên em đã làm dâu của mẹ. ” Dâu là con” và em đã là con của mẹ. Thật chí lí và sâu sắc. Từ tình cảm với mẹ Xuân Quỳnh nghĩ về tình yêu của mình Em xin hát tiếp lời ca Ru anh sau nỗi lo âu nhọc nhằn Hát tình yêu của chúng mình Nhỏ nhoi giữa một trời xanh khôn cùng Giữa ngàn hoa cỏ núi sông Giữa lòng thương mẹ mênh mông không bờ Em xin được hát tiếp lời ca của mẹ để ru anh sau bao nỗi lo âu nhọc nhằn của cuộc đời. Tình yêu của chúng mình thật nhỏ nhoi giữa không gian mênh mông và cuộc đời rộng lớn, giữa biếc xanh của hoa cỏ , núi sông và đặc biệt cũng thật nhỏ bé so với lòng thương yêu vô bờ bến của mẹ. Hai câu kết của bài thơ thật giản dị mà sâu lắng Chắt chiu từ những ngày xưa Mẹ sinh anh để bây giờ cho em. Từ những nhọc nhằn, từ những chắt chiu của ngày xa xưa mẹ đã sinh anh cho em, chính vì vậy mẹ là ân nhân vĩ đại nhất của cuộc đời em. Anh yêu em bao nhiêu, anh tuyệt vời bao nhiêu, em càng ơn mẹ bấy nhiêu. Tình yêu của em giành cho anh tỉ lệ thuận với tình cảm em giành cho mẹ. Có còn gì xúc động hơn tấm lòng của con dâu giành cho mẹ ở những câu thơ này. Trong ” truyền kỳ mạn lục”, Nguyễn Dữ cũng đã viết về một người con dâu hiếu thảo là nàng Vũ Nương. Nàng đã thay chồng chăm mẹ trong những năn tháng chồng đi chinh chiến vô cùng chu đáo. Chính mẹ chồng nàng đã nói với nàng rằng trời xanh kia không bao giờ phụ lòng tốt của con. Rồi nàng Cúc Hoa trong vở chèo ” Tống Trân – Cúc Hoa” đã láy thịt của mình cho mẹ chồng ăn qua cơn đói khi bị lạc trong rừng. Từ những câu chuyện cảm động đó ta thấy bài thơ ” Mẹ của anh” của Xuân Quỳnh không phải chỉ thể hiện tấm lòng của nhà thơ mà còn là bài học đạo đức, là lời khuyên về cách sống cách cư xử đối với bạn đọc. ” Mẹ của anh” là bài thơ viết về tình cảm của con giành cho mẹ, nhưng không chỉ như thế bài thơ còn là tình đời, tình người sâu sắc. Vượt qua mọi giới hạn của thời gian, bài thơ mãi mãi thiêng liêng, mãi mãi có dư âm vang vọng trong lòng bạn đọc chính vì giá trị nhân văn đẹp đẽ của nó.

bình bài thơ mẹ của anh